Trang chủ Văn học Thơ Mây trắng thong dong

Mây trắng thong dong

175

Nghe Sư ông Làng Mai lâm bệnh
Con lắng lòng thanh tịnh nguyện cầu
Cùng hàng Phật tử năm Châu
Mong người bình phục, sống lâu nơi đời.
 
Bậc thầy lớn trong thời đương đại
Hạnh dấn thân vững chãi nhẹ nhàng
Trải bao thế cuộc nguy nan
Tấm lòng kiên định vượt ngàn phong ba.
 
Dù cách biệt quê cha đất tổ
Vẫn thơm tình xứ xở trong nhau
Sớt chia nỗi khổ niềm đau
Sớm hôm phụng sự trước sau âm thầm.
 
Nơi đất khách gieo mầm Phật Việt
Bước vân du mải miết hoằng dương
Thong dong giữa chốn tha phương
Nhịp nhàng hơi thở hiểu-thương trao truyền.
 
Đem giáo pháp nhân duyên chánh niệm
Đạo từ bi nhu nhuyến độ sinh
Dạt dào nguồn suối tâm linh
Phút giây hiện tại an bình-ngay đây!
 
Với dung nghi khoan thai thanh thản
Với ánh nhìn tỏa sáng thảnh thơi
Thiền sư nước Việt rạng ngời
Pháp âm quyện pháp không lời ngân vang.
 
Người khơi ánh đạo vàng dung nhiếp
Theo dấu xưa nối tiếp Phật đà
Thở-cười như áng thơ ca
Tháng năm tuôn chảy gần xa đượm nhuần.
 
Thiền Phật giáo không phân tín ngưỡng
Pháp Làng Mai qui hướng tâm tông
Cùng đi như một dòng sông
Xuôi về biển tuệ mênh mông trăng ngàn.
 
Con nguyện cùng Tăng thân thế giới
Góp tâm lành kính gởi thương yêu
Mong người mau khỏe lại nhiều
Bên đường mây trắng hải triều vọng vang./.
 
Hoa Kỳ, cuối thu lạnh, 18/11/2014
Hậu học Khải Tâm kính đề