Vũ khúc luân hồi trên đôi vai…

Trong cõi vô cùng của nội tâm, dòng mật nhũ vẫn ngời tuôn chảy, thấm da thấm thịt, trên những vi ti tế bào để tạo thành mầm sống, để lăn lóc vào đời, để diễn trọn vai trò trong những vinh nhục, buồn vui.

Nhớ ơn Thầy

Cũng như bao người, tôi may mắn có vị Thầy rất xa và cũng rất gần. Những lời Thầy dạy đã giúp tôi rất nhiều trong quá khứ, hiện tại và cả tương lai.

Quê tôi, cần lắm một… nhà sư

Quê tôi có một ngôi chùa nhỏ nằm ở ven sông tên là Linh Viên Tự (chùa Mai Phương) tọa lạc tại thôn Mai Phương, xã Gia Hưng, huyện Gia Viễn, tỉnh Ninh Bình. Mỗi mùa lũ về, nước sông Hoàng Long tràn qua đê là ngôi chùa ấy lại bị ngập tới nóc hoặc lưng chừng chùa gì đó. Sau khi lũ đi, ngôi chùa lại trở nên tan hoang, người dân lại bắt đầu dọn dẹp và sửa chữa những gì đã bị hư hỏng. Ấy vậy mà ngôi chùa ấy vẫn ở đó bao nhiêu năm nay, là chốn tâm linh cho biết bao người dân quê nghèo vùng chiêm trũng.

Đọc “Chú Đại Bi giảng giải” do Hoà thượng Tuyên Hóa giảng

Nếu có ai đó hỏi tôi rằng: Làm sao có thể viết nhiều được? Tôi sẽ trả lời rằng: Hãy đọc thật nhiều thì sẽ viết được nhiều và nếu có ai đó hỏi tôi rằng: "Làm sao để có thể nhớ nhiều được?" Tôi sẽ trả lời rằng: "Hãy tu nhiều và hành trì nhiều thì sẽ nhớ nhiều và nhớ được lâu.

Đôi điều cảm nhận từ bài kệ ''Tắm Phật''

Khi dòng nước chảy xuống kim thân tôn tượng Đản sanh, tâm ta liền phát khởi nhập từ bi quán cho dòng nước ấy cũng đang tưới xuống thân mình, đang dần trôi mọi vô minh phiền não trong ta, mọi trược cũng trôi theo cho trí tuệ ta được khai mở, hiển bày.

Ngày sinh nhật của mẹ

Đi làm xa, mỗi tháng tôi chỉ về thăm mẹ một lần. Thời gian hai mẹ con gặp nhau tuy ít ỏi nhưng cũng tạm đủ niềm vui giúp tôi yên tâm làm việc, vì biết rằng nơi quê nhà mẹ vẫn bình an. Đồng lương hàng tháng tôi lãnh chưa tới một triệu. Trừ tiền ăn uống, chi tiêu lặt vặt... thật tiết kiệm để tháng nào còn được bốn trăm ngàn mang về đưa mẹ, lòng tôi rất vui. Mẹ không đòi hỏi phụ cấp vì hàng ngày mẹ tạo ra nguồn sống bằng nghề đan đồ len cho trẻ nhỏ. Tuy vậy tôi vẫn thích dành dụm tiền bạc đưa mẹ, thể hiện tấm lòng hiếu thảo của người con dành cho bậc sinh thành.

Viếng Thị Ngạn Am

Được LHQ đồng ý cho tổ chức ở VN là điều vinh dự cho Phật giáo VN, vì chuyện này không phải dễ. Phật giáo VN đã có từ ngàn năm trước, đã qua bao nhiêu chế độ, từ quân chủ đến thực dân, từ công hòa đến cộng sản, sao lại đem cái vô hạn mà lồng vào với giới hạn?

Nụ cười của ba

Ba tôi sinh ra trong một gia đình làm nông có đến 11 người con mà ông là anh cả. Chuỗi ngày vất vả theo ba từ lúc ấu thơ tay bồng, nách bế em thơ đến chai sần da thịt cho đến ngày hòa bình, từ chiến trường trở về gặp mẹ.

Mua tặng mẹ một lá trầu….

Ngày của mẹ!- không một cành hồng đỏ thắm cũng không một món quà gói nơ xanh đỏ bởi con biết hết thảy những thứ đó đối với một bà mẹ nhà quê và những đứa con lớn lên từ thúng mủng- gánh hàng rong như tụi con thì thế nào mẹ cũng chặc lưỡi, lắc đầu: “Cái tụi, bày vẽ….chỉ tốn tiền. Mẹ đâu biết chơi những thứ đó. Cho mẹ miếng cau, lá trầu là tốt lắm rồi..”

Hạt giống từ cơn mưa …

Kính dâng lên Đức Phật, Nhân ngày Đản Sanh năm thứ 2634, với tấm lòng xin được làm người con thảo..

Bài xem nhiều