Tôi vẫn nhớ như in cái ngày tôi bước vào năm học cuối cấp, mang theo trong lòng một cảm giác vừa háo hức vừa lo lắng. Là một học sinh lớp 12, áp lực từ kỳ thi tốt nghiệp THPT và kỳ thi đại học dường như đè nặng lên vai. Những đêm thức khuya ôn bài, những ngày chạy đua với thời gian, và cả những phút giây tự nghi ngờ bản thân – tất cả đều là một phần hành trình mà tôi đã đi qua. Nhưng điều giúp tôi vượt qua tất cả, không chỉ là sự chăm chỉ hay kỷ luật, mà còn là những bài học quý giá từ Phật pháp, thứ đã trở thành ánh sáng dẫn đường cho tôi trong những tháng ngày căng thẳng nhất.
Ngày Bắt Đầu: Gieo Hạt Giống Quyết Tâm
Khi kỳ thi tốt nghiệp còn khoảng 9 tháng, tôi nhận ra mình không thể tiếp tục học một cách bừa bãi, chỉ cắm đầu vào sách vở mà không có định hướng. Tôi bắt đầu tìm đến thiền định, một phương pháp mà trước đây tôi chỉ nghe qua từ những câu chuyện của mẹ. Mỗi buổi sáng, tôi dành 10 phút để ngồi thiền, tập trung vào hơi thở và quán chiếu về mục tiêu của mình. Tôi nhớ lời dạy của Đức Phật: “Tâm dẫn đầu các pháp, tâm làm chủ, tâm tạo tác.” Tôi tự nhủ, nếu tôi kiểm soát được tâm trí, tôi sẽ kiểm soát được hành động.
Thiền giúp tôi gieo mầm quyết tâm. Tôi lập ra một thời gian biểu nghiêm ngặt: 4 giờ 30 sáng thức dậy, học đến 6h30 giờ, nghỉ ngơi, rồi tối tiếp tục học từ 19 giờ 30 đến 22 giờ. Nhưng không chỉ là học, tôi dành thời gian để đọc những câu kinh ngắn, như Kinh Pháp Cú, để nhắc nhở bản thân về sự kiên nhẫn và buông bỏ. Có những ngày tôi cảm thấy kiệt sức, muốn từ bỏ, nhưng mỗi lần đọc câu: “Người chiến thắng bản thân là chiến binh dũng mãnh nhất,” tôi lại tìm thấy động lực để tiếp tục.
Giữ Kỷ Luật: Bài Học Về Chánh Niệm
Kỷ luật không phải là thứ đến một cách dễ dàng. Có những lúc tôi bị cuốn vào mạng xã hội, hay chỉ đơn giản là lười biếng, muốn ngủ thêm một chút. Nhưng Phật pháp đã dạy tôi về chánh niệm – sống trọn vẹn trong hiện tại. Mỗi khi tôi định trì hoãn, tôi tự hỏi: “Hành động này có giúp mình tiến gần hơn đến mục tiêu không?” Câu hỏi ấy như một hồi chuông đánh thức.
Tôi bắt đầu áp dụng chánh niệm vào việc học. Khi ngồi vào bàn, tôi tập trung hoàn toàn vào bài vở, không để tâm trí lang thang. Nếu cảm thấy căng thẳng, tôi dừng lại, hít thở sâu và quán chiếu: “Mọi thứ đều vô thường, áp lực này rồi cũng sẽ qua.” Điều này không chỉ giúp tôi học hiệu quả hơn mà còn khiến tôi cảm thấy nhẹ nhàng, không bị cuốn vào vòng xoáy lo âu.
Bình Tĩnh Trong Phòng Thi
Ngày thi tốt nghiệp đến, không khí trong phòng thi thật sự ngột ngạt. Bạn bè xung quanh tôi, người thì lo lắng gặm bút, người thì lẩm nhẩm ôn bài phút cuối. Nhưng tôi đã chuẩn bị tinh thần từ trước. Đêm trước ngày thi, tôi thiền định lâu hơn bình thường, quán tưởng về sự bình an và tự tin. Tôi nhớ đến lời dạy: “Hãy làm việc với tâm thanh tịnh, không bám víu vào kết quả.” Tôi tự nhủ, tôi đã cố gắng hết sức, giờ chỉ cần làm bài với tất cả sự tập trung.
Khi nhận đề thi, tôi hít một hơi thật sâu, mỉm cười nhẹ và bắt đầu. Mỗi khi gặp câu hỏi khó, tôi không hoảng loạn. Tôi dừng lại, nhắm mắt vài giây, tập trung vào hơi thở, và tự nhắc: “Mọi thứ đều có cách giải quyết, chỉ cần bình tĩnh.” Chính sự tĩnh lặng trong tâm trí đã giúp tôi phân tích đề bài một cách rõ ràng, từng bước tìm ra đáp án. Tôi hoàn thành bài thi với cảm giác nhẹ nhõm, không bị ám ảnh bởi kết quả.
Kết Quả: Quả Ngọt Từ Sự Kiên Trì
Khi kết quả thi được công bố, tôi không chỉ đỗ tốt nghiệp mà còn đạt điểm cao trong kỳ thi đại học, đủ để bước vào cánh cổng trường đại học mơ ước. Nhưng hơn cả điểm số, tôi cảm thấy tự hào vì hành trình của mình. Phật pháp không chỉ giúp tôi đạt được mục tiêu học tập mà còn dạy tôi cách sống: biết ơn những gì mình có, kiên nhẫn với khó khăn, và luôn giữ tâm an lạc dù cuộc sống có thế nào.
Giờ đây, khi nhìn lại, tôi nhận ra rằng kỳ thi không chỉ là một cột mốc trong cuộc đời, mà còn là cơ hội để tôi khám phá sức mạnh bên trong mình. Phật pháp đã là người thầy, người bạn đồng hành, giúp tôi tìm thấy sự quyết tâm, kỷ luật, bình tĩnh và tự tin. Và tôi tin rằng, những bài học ấy sẽ còn theo tôi suốt cuộc đời.









