Ta với ta

Thuở 1948-1950, lúc tôi bắt đầu “quay một vòng hát mà chơi” trong tổ chức Gia đình Phật tử, anh Võ Đình Cường đã cho xuất bản quyển Ánh Đạo Vàng mà thiếu niên chúng tôi hồi đó đều say mê.

Giấc mơ đi qua gốc gạo đầu làng

Cái gốc đã không còn ở đầu làng, là nơi xa mút và bí ẩn trong tâm hồn của những đứa trẻ đang được bà được mẹ bế trên tay. Giờ đây làng đã được khoác lên mình tấm áo rộng dài hơn trước thì nhiều người vẫn nhớ về cây đa gốc gạo của làng mình như là dấu ấn nguồn cội…

Những ngọn lá theo thời gian tồn tại

Trong quán tính thưởng ngoạn đơn giản của người đời, biên giới giữa hoa và lá tưởng như không phải cần phân biệt. Rất lắm khi, “hoa lá” đã trở thành chung nhất. Lá, khiêm tốn nhường cho hoa mọi ưu ái nâng niu và ngợi ca huyền thoại… Những huyền thoại chỉ để dành múa bút làm văn, lắm khi vượt xa ngoài thực tiễn.

Đêm giao thừa và mẹ

Từ 30 Tết đến nay, mẹ tôi vẫn phải nằm trong bệnh viện sau một cơn tai biến mạch máu não. Xem như gia đình một năm không có Tết khi mà 5 anh em chúng tôi phải thường xuyên túc trực ở bệnh viện.

Một cành mai

Hãy đem mai vàng vào sâu trong tim
(thơ G. Benn, "Mùa xuân cuối") Viết cho Bê, Bi, Nil và Pa

Viếng Thị Ngạn Am

Được LHQ đồng ý cho tổ chức ở VN là điều vinh dự cho Phật giáo VN, vì chuyện này không phải dễ. Phật giáo VN đã có từ ngàn năm trước, đã qua bao nhiêu chế độ, từ quân chủ đến thực dân, từ công hòa đến cộng sản, sao lại đem cái vô hạn mà lồng vào với giới hạn?

Giao mùa 2008 – ký ức đò xưa.

 

Câu hò- lời ru luôn đi đôi với dòng sông bến nước. Nếu muốn câu hò bay xa rất cần dòng sông khoáng đạt bao la; nếu muốn lời ru ngọt ngào chỉ có thể bắt đầu từ lời ru của Mẹ.

Đức Phật của mẹ tôi

Mẹ! Có Đức Phật nào là của mẹ và Đức Phật nào là của con, khi chúng ta còn sống trong “vạn pháp vô thường”? Nhưng con tin có vô lượng Đức Phật ở khắp cõi mười phương. Bây giờ thì con công nhận rằng con không thể thay Đức Phật khác cho mẹ.

Đại hội VI: Mỗi bước một thêm thương

Đức đệ nhị Pháp chủ viên tịch đã gần 3 năm. Từ đó đến nay, Tăng già nước Nam vắng “Sư tử chúa”. Mọi việc vẫn hanh thông nhưng vẫn man mác thiếu vắng một linh hồn. Muôn nơi khát ngưỡng, ngóng trông chờ đợi. Và ngày đó đang đến rất gần. Khi bài này lên mạng thì chắc chung cuộc đã rõ.

Đức Phật của tuổi thơ

Chẳng biết hình ảnh Đức Phật đi vào trong tôi từ lúc nào. Tôi chỉ biết tôi được sinh ra và lớn lên trong gia đình có truyền thống “kinh Phật, trọng Tăng”, và những gì bà nội tôi thể hiện trong nếp sống của bà đã khiến cho tôi khắc sâu một hình ảnh tuyệt đẹp về Đức Phật và đạo Phật…

Bài xem nhiều