Trang chủ Đời sống Nghệ thuật sống Muốn sống hạnh phúc

Muốn sống hạnh phúc

296

Bạn ơi,

Muốn sống hạnh phúc thì xin bạn:

Đừng đem chuyện hàng xóm vào gia đình.

Đừng đem chuyện đường phố vào nhà.

Đừng đem chuyện cộng đồng vào những bữa cơm.

Đừng đem chuyện của thế giới vào buồng ngủ.

Đừng đem chuyện Cộng Hòa hay Dân Chủ,

Vào những cuộc vui chơi.

Ngay chùa kia nếu bàn tán chuyện đời,

Thì chùa cũng biến ngay thành siêu thị.

Bạn ơi,

Cuộc sống này quá nhiều đau khổ.

Ngay chính bản thân ta,

Và gia đình cũng quá nhiều phiền não.

Sao lại rước thêm những phiền não của đời?

Cô công chúa đau bụng,

Cậu hoàng tử lang thang,

Cô người mẫu nhố nhăng.

Đôi siêu sao ly dị.

Nào có liên hệ tới đời ta?

Hãy xem qua rồi xóa bỏ.

Để giữ tâm hồn thanh thản.

Hãy đem Từ Bi vào gia đình.

Hãy đem Hỉ Xả đến cho những người thân yêu.

Hay đưa những ngọn gió mát.

Những món quà tinh thần,

Những đóa hoa Trí Tuệ,

Những lời nói An Vui đến cho mái ấm của mình.

Cuộc đời này tỷ năm rồi vẫn thế.

Vẫn Sinh-Già-Bệnh-Chết.

Vẫn quay cuồng trong Tham, Giận, Xi Mê.

Vẫn lợi danh và chém giết.

Kho vũ khí của thế giới mỗi lúc mỗi phình to,

Mà kho tình thương mỗi ngày mỗi nhỏ.

Tiếng nói của ta sao bằng ông tỷ phú?

Sức mạnh của ta sao bằng những tổ hợp tài chánh khổng lồ?

Bằng những nhóm lốp-bi (*) Do Thái?

Họ quyết định vận mệnh của thế giới này mà ta chỉ biết cúi đầu tuân phục.

Các lãnh tụ tâm linh bây giờ đều thở dài bất lực.

Vì thế giới này giống như người điếc, người đui.

Họ chẳng muốn nghe những lời đạo đức.

Kể cả những nguy cơ tàn phá địa cầu.

Khi con hổ và con sư tử cắn nhau.

Thì con huơu và con nai phải tìm nơi ẩn nấp.

Để “trú dạ lục thời an lành”.

Nghiệp lực của chúng sinh tác động vào thế giới này từng giây từng phút.

Nếu đó là những chủng tử xấu thì thế giới làm sao hạnh phúc?

Nhưng này bạn ơi,

Thế giới này không có an lành nhưng chúng ta có thể tạo an lành nơi con người chúng ta.

Thế giới này hung bạo nhưng chúng ta có thể xây đắp Từ Bi nơi chính mình.

Thế giới này không thanh tịnh nhưng chúng ta có thể tạo thanh tịnh nơi tâm mình.

Thế giới này có thể rất tham nhưng chúng ta có thể huân tập hạnh xả bỏ.

Thế giới này có thể rất u mê nhưng chúng ta có thể rất tỉnh thức,

Như Đức Phật đã làm.

Bạn ơi,

Dù có sống cả tỷ năm nữa,

Chúng ta cũng không thể thay đổi được thế giới này.

Vì nó vận hành theo nghiệp lực của chúng sinh.

Đó là tham-dục và sinh-già-bệnh-chết.

Nhưng chúng ta có thể đổi thay được con người chúng ta.

Để đạt thanh tịnh và hạnh phúc.

Đó là lối tu theo Viên Giác.

Phải thấy tất cả những gì đang diễn ra trước mắt.

Như chiêm bao và như hoa đóm giữa hư không.

Khi đó ta sẽ vào Viên Giác Phật.

Ở chốn trần lao mà vẫn thấy Niết Bàn.

 Thiện Quả Đào Văn Bình

(California ngày 9/1/2020)

Sinh năm 1942 tại Hải Phòng. Năm 1954 theo gia đình di cư vào Nam. Năm 1955 quy y Tam Bảo với Hòa Thượng Hải Tràng tại Chùa Phổ Quang, Sài Gòn, được HT ban cho pháp danh là Thiện Quả. Năm 1966 tốt nghiệp Cử Nhân Luật Khoa, Đại Học Luật Khoa Sài Gòn. Năm 1968 tốt nghiệp Cao Học Hành Chánh, Học Viện Quốc Gia Hành Chánh. Phó Tỉnh Trưởng các Tỉnh Quảng Ngãi, Kiến Hoà. Sau 30/4/1975 bị giam cầm 9 năm qua các trại tù từ Nam ra Bắc. Hiện sống tại Hoa Kỳ.