Những bữa cơm muộn

Là những bữa cuối tuần, con  tong tả chạy từ cơ quan về  nhà với má. Lúc mới ra  trường, con đi làm ở cơ quan chỉ cách nhà mình hơn 30 cây số, nên hầu như cuối tuần nào, con cũng nôn nao. Và hầu như, cuối tuần nào ở nhà, má cũng trông đợi con về.

Những giọt thầm trong cơn mưa đêm qua

Đêm qua, chữ nghĩa hữu hình ghi một sấu mốc thời gian tưởng là đã được xác định, mà thật ra vẫn là vô định.</FONT>

Đồi gió thơm

Trời vừa hửng đông. Những vệt mây hồng quét ngang khung trời mờ sương như báo hiệu một ngày nắng ấm. Ông Mặt Trời ơi, chúng tôi cần nắng để phơi quần áo, xin ông ở chơi lâu lâu một chút nhé!

Tiềm thức Huế – Trịnh Công Sơn và tâm vô trú

Thời gian tương đối hoặc tuyệt đối cứ vẫn là nỗi ám ảnh mênh mông, khắc khoải chưa bao giờ chịu ngủ yên trong tiềm thức nhân loại. Bởi lẽ thân phận con người đan bện vào trong từng lát cắt bí hiểm ấy. Những lát cắt trích ngang giữa một dòng trôi về vô tận. Dòng chảy của thời gian.

Đi ngang trời thái không

Có kẻ đang khổ đau, tình cờ nghe, hay đọc một câu kệ, bỗng cảm thấy như câu kệ này Chư Phật, Chư Bồ Tát nói cho riêng mình vì rất đúng với những khổ đau đang vò xé tâm can. Kẻ ấy chợt như tỉnh cơn mộng dữ, như được Phật xoa đầu thọ ký, ân sủng vô bờ, liễu ngộ ngay một giai thoại mà trước đây đã khó tin.

Ký ức mùa Phật đản

Hàng năm đến mùa sen nở thành phố như được thắp lên bởi những sắc màu lung linh, ảo diệu từ những chiếc đèn lồng hình hoa sen, hình ngôi sao, hình bánh ú, hình cá chép,… và những lá cờ ngũ sắc tung bay khắp mọi ngã đường, góc phố của xứ Huế.

Bên sông Hương, trong tiếng chuông chùa

Nguyên Tiêu Mậu Tý, tôi theo anh Nhơn về Huế. Anh có chân trong Ban tổ chức Đại lễ Phật đản Liên Hiệp Quốc (VESAK) 2008 ở nước ta, được giao liên hệ với sư trụ trì chùa Thiên Mụ, làm lễ thỉnh chuông, khởi hành Phật sự.

Thăm đài Thánh tử đạo bên bờ sông Hương

Cả một niềm thương chung nhân mùa sen nở giữa lòng phố thị náo nức đón mừng ngày đản sinh của Đức Thế Tôn. Thương nhiều, không có tâm phân biệt theo những định kiến. Có từ bi hỷ xả, thì mọi sự thông suốt, mọi việc đều thanh thoát, nhẹ nhàng.

Hoa Sen

PTVN - Từ thời tiểu học, tôi đã thuộc nằm lòng bài ca dao “Hoa Sen” mà cô giáo dạy : “ Trong đầm gì đẹp bằng sen; Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng; Nhị vàng bông trắng lá xanh; Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”.

Là Phật tử! (*)

Buổi chiều sân chùa vẫn sôi nóng những chuyện người ở kẻ về. Máy phóng thanh không biết đổ mồ hôi và khản cổ nên vẫn ầm ĩ bên ngoài. Một vài người bịn rịn rời chùa…

Bài xem nhiều