Sen bách diệp

Đường quê là lối đi sâu thẳm trong ký ức đời người. Trong lối đi ấy có một nhánh rẽ của mẹ. Quê tôi ở cách thành phố Huế chừng vài ba cây số, có ngôi chùa làng sau luỹ tre xanh, ở đấy có tiếng chuông ngân và lời mẹ kể. Cây sứ bông trắng rụng ngoài hiên chùa, tiếng chim cu ngói rù rì những chuỗi âm thanh xa vắng.

Thế giới bình yên

Con vẫn muốn nói lời cám ơn mẹ, và ba - người đã nắm tay mẹ đi trong suốt chặng đường dài - đã sống khoẻ mạnh, để bông hoa trên ngực áo chúng con năm nay vẫn còn hồng thắm. Con còn mẹ, và vì thế, con thương những người đã mất mẹ. Những người bạn mồ côi của con đã giúp con cảm thấy mình hạnh phúc khi còn được gọi tiếng “Mẹ ơi”…

Quán Thế Âm thấy mùi thơm

Trong bài thơ “Đi chùa Hương” của Nguyễn Nhược Pháp được yêu thích trong văn học sử thời trước 1945, có bà mẹ dậy sớm, sửa soạn khăn gói lên đường đi lễ chùa Hương cùng với chồng và cô con gái vừa tuổi trăng tròn. Mẹ âu yếm nhìn con trang điểm; con làm đỏm với giọng thơ ngây:

Lọ muối

Xa Việt Nam, Mẹ chuẩn bị cho tôi nhiều thứ, trong các món quà ấy có một thứ mà có lẽ trong mỗi buổi ăn hẳn nhiên không thể thiếu - muối tiêu.

Học ở hoa quỳnh

Có cô bé hàng xóm cắt cho tôi một nhánh quỳnh. Về cắm trong mảnh sân nhỏ. Vuông sân chỉ nhỉnh hơn chiếc chiếu hoa mà chen chúc đủ thứ - ba cây cau, một cây nguyệt quế, một cây mai tơ và những thứ lôm côm khác. Có chút đất như có chút vàng, lấy xanh tươi làm của nả, không gò bó, tuyển chọn.

Vu lan Huế, một thoáng trở về!

Khi mưa ngâu tháng bảy bất ngờ trở về làm xao động cả bầu trời mệt mỏi đang chìm lỉm trong lòng sông Hương nơi khúc quành chùa Linh Mụ, Huế bỗng rùng mình chợt tỉnh cơn mê mùa hạ.

Tùy bút ngắn : Ba ơi!

Chiếc áo Bộ đội ngày xưa cho đến bây giờ ba vẫn mặc, con tự hào về ba với tính cách giản dị của một người lính. Bây giờ nhà mình có xe máy, song nơi quê nhà, ba vẫn thích cưỡi chiếc xe đòn màu đen cũ kỹ, đội nón cối đi thăm những người bạn một thời khóat chiếc áo xanh.

Nhớ mùa Vu Lan báo hiếu

Thế là đã gần tròn năm mùa Vu Lan buồn nơi xứ lạ quê người. Ngày xưa ở Việt Nam, cứ vào rằm thắng bảy là tôi lại nô nức cùng bạn bè đến chùa lễ Phật, nguyện cầu cho cha mẹ và bá tánh thập phương.

Thư gửi con gái

Con gái yêu! Vậy là con đã trưởng thành. Sự trưởng thành được đánh dấu bằng thành đạt trong tất cả mọi việc cùng với một tâm hồn biết sống vị tha nghiêm túc. Mẹ tự hào về con.

Xin cảm ơn mẹ, cám ơn gánh chanh – hành – tỏi – ớt

Mùa Vu lan báo hiếu gợi nhắc những người như tôi dành thời gian nhiều hơn cho cha mẹ, bởi lo toan cuộc sống bận rộn, đôi khi làm tôi... quên mất sự hiện diện của mẹ...

Bài xem nhiều