Trang chủ Văn học Thơ Nắng không rọi bên tôi

Nắng không rọi bên tôi

87

Nắng không rọi bên tôi buổi sáng,
Mà chiếu qua nhà người hàng xóm lung linh.
Cho nên dù đã bình minh,
Bên tôi vẫn tối hỏi mình buồn không ?
♦ ♦ ♦
Nếu đã hỏi tôi xin thưa rõ:
Lòng của tôi sáng tỏ trăng sao.
Chẳng buồn chẳng chút ghen nao.
Nắng bên nhà bạn khác nào như tranh.
♦ ♦ ♦
Tranh tươi đẹp khi tôi mở cửa.
Cảnh nên thơ gội rửa tâm hồn.
Nên tôi chẳng chút lòng tham,
Chiếm mua nhà bạn như hàng thường nhân.
♦ ♦ ♦
Có một thứ mình chung bạn nhỉ ?
Dù bên này hay ở bên kia.
Đó là tiếng của con chim,
Líu lo đang hót trên vòm cây cao.
♦ ♦ ♦
Nên tôi chẳng bao giờ có ý,
Phải tìm mua chiếm ngụ căn nhà.
Bởi vì buổi sáng bước ra,
Nắng không chiếu dội chan hoà bên tôi.
 
Đào Văn Bình

                                           (Atlanta, Georgia 2002)

Sinh năm 1942 tại Hải Phòng. Năm 1954 theo gia đình di cư vào Nam. Năm 1955 quy y Tam Bảo với Hòa Thượng Hải Tràng tại Chùa Phổ Quang, Sài Gòn, được HT ban cho pháp danh là Thiện Quả. Năm 1966 tốt nghiệp Cử Nhân Luật Khoa, Đại Học Luật Khoa Sài Gòn. Năm 1968 tốt nghiệp Cao Học Hành Chánh, Học Viện Quốc Gia Hành Chánh. Phó Tỉnh Trưởng các Tỉnh Quảng Ngãi, Kiến Hoà. Sau 30/4/1975 bị giam cầm 9 năm qua các trại tù từ Nam ra Bắc. Hiện sống tại Hoa Kỳ.