Tưởng nhớ ân sư

    Nhớ những năm đầu thập kỷ bảy mươi của thế kỷ trước, lúc con mới từ giã làng quê ra thủ đô tầm sư học đạo, Thầy chính là vị Đạo sư đầu tiên đã khai tâm cho con nhập Đạo. Cho tận tới lúc ra đi, mỗi khi con có dịp được hầu bên Thầy, Thầy đều bảo ban cho con mọi điều hay lẽ phải trong đạo pháp và thế pháp. Như mưa dầm thấm sâu, những lời dạy quý báu ấy dần dà đã giúp con trưởng thành trên bước đường tu học, noi gương và sẽ tiếp bước chân Thầy trong sự nghiệp hoằng pháp lợi sinh, phụng đạo giúp đời – ngay lúc Thầy còn tại thế, con đã từng phát nguyện cố gắng tu hành, luôn luôn tinh tiến, làm theo những lời cao dày của Thầy dù chỉ trong muôn một con mãi mãi ghi tâm khắc cốt những lời dạy: Người xuất gia tu Phật mục đích là để hoằng dương Phật pháp lợi lạc quần sinh. Thầy còn dạy con: Đạo phải gắn bó với đời bởi vì Phật pháp bất ly thế gian pháp, Thầy luôn luôn nhắc nhở con người Phật tử chân chính phải tìm mọi cách, làm mọi việc tốt, có lợi cho đạo, có ích cho đời.


                Chính vì vâng lời Thầy dạy, mà con đã đang và sẽ tích cực làm mọi việc thiện để giúp ích cho đời như giúp đỡ những trẻ em côi cút, người già neo đơn, ngoài việc hoàn thành tốt mọi công tác Phật sự thuộc bổn phận của người xuất gia tu Phật.


                Để đền đáp công ơn cao dày của Thầy, con xin thệ nguyện, từ nay đến khi trọn đời, sẽ mãi mãi noi gương Thầy làm thật nhiều thiện sự để góp phần làm cho đạo pháp ngày càng xương minh, làm cho đất nước ta ngày thêm an lạc phồn vinh thịnh vượng.