Chén trà trong sương sớm

Nâng chén trà, ít ai uống vội vàng, uống một hơi (như người cày đồng về nhà, khát nước, “kéo gáo” bên vò nước lã) mà thường uống khoan thai, chậm rãi để lắng nghe hương vị của trà: Trà có vị đậm đà? Có hương thơm? Trà lài hay trà sen? Trà ngây hay trà ngọc lan? Trà Lâm Đồng hay trà Bắc Thái?...

Cái giá của người xa quê

"Hỏi rằng người ở quê đâu Thưa rằng tôi ở rất lâu quê nhà”. (BG) Bữa đọc hai câu thơ này của Bùi Giáng, thấy chạnh lòng quá chừng. Cái chạnh lòng của người xa quê, nghe chừng xanh xót và thiểu não lắm.

Nụ cười Thiền sư

Nhân mùa Đại lễ Vesak  Liên Hiệp Quốc năm nay tại VN, tôi về nước và chứng kiến một Đại Lễ Phật Đản 2552 lớn nhất từ trước giờ. Tôi như đứa trẻ choáng ngợp trong hạnh phúc giữa rừng cờ và hoa sen thanh thoát tuyệt đẹp trong những con đường và những vòm cây dẫn đến các chùa…từ Sài Gòn ra đến Huế.

Hôm qua em đi chùa Hương….

Khi tôi đọc bài thơ “Chùa Hương” của Nguyễn Nhược Pháp, ấn tượng mạnh nhất đối với tôi không phải là những vần thơ trong sáng, nhẹ nhàng và duyên dáng, mặc dù đó chính là những gì mà tôi cảm nhận được ngay từ lần đọc đầu tiên.

Hương chùa

Những ngày nghỉ hè, chúng tôi được đi thăm chùa Thầy. Chùa Thầy tọa lạc trên lưng chừng một ngọn núi nhỏ. Lần đầu đến thăm chùa Thầy ở một nơi vắng vẻ, thanh tao, sư cụ thết đãi chúng tôi một bữa cơm chay ăn còn nhớ đến tận bây giờ. Đó là món bánh đúc lạc chấm với tương bần, món canh hoa lý ngọt lịm mát đến tận ruột…

Hành hương về chốn Tổ (Phần 1)

Chỉ còn một tuần nữa bước vào năm học mới. Dẫu còn bộn bề với nhiều thứ, nhất là đối với một lưu học sinh, nhưng tôi vẫn muốn xuôi về Hoa Trung, mong tìm lại dấu tích xưa – chốn tùng lâm cổ kính của Tổ sư một thời, để đỉnh lễ Ngài, sống lại những phút giây xưa trong cái vô thường biến dịch của ngày nay.

Ngồi với mây

Những bước chân thiền hành là những bước chân rất thật, vì vậy đôi khi chúng bắt ta phải đi chậm lại. Những lúc phải đi chung với các bạn trong sở làm, tôi thấy họ đi nhanh quá, tôi cũng phải bước nhanh hơn một chút vì họ, và họ cũng phải bước chậm lại một chút vì tôi. Tôi cũng nhận thấy một điều là khi ta có ý thức về mỗi bước chân của mình, ta không còn bước đi vội vã vô ích, và thân ta cũng không còn lao về phía trước nữa.

Thưa Má con đi!

Ngày em gái đi lấy chồng, Má khóc.Chẳng nói được lời nào nhưng tôi biết Má buồn thì ít, tủi thân thì nhiều vì Má không thể chọn cách tốt nhất cho con mình hạnh phúc trong ngày theo chồng.

Nàng tiên dịu hiền

Giận là gì? Nó chỉ là một thoáng hiểu lầm ở trong cái đầu của mình. Em cho cái đầu của em một chút xíu không gian, một chút xíu thời gian; em chỉ cần đi chơi một vòng ở đâu đó rồi quay về nhà, và thấy mình hết giận. Em hết giận như một phép lạ vừa xảy ra trên thế gian này. Em sẽ biết mỉm cười với nắng ấm và gió mát của mùa xuân. Em bớt nhức đầu, sổ mũi. Lời nói của em trở nên dịu dàng và ngọt ngào hơn.

Thu Hà Nội

Một cái Tết Độc lập nữa lại về trong sắc thu Hà Nội, có nắng vàng dịu nhẹ, có hương cốm mới, có gió heo may vờn qua những cành liễu rủ mặt hồ... Nhân dịp mừng Quốc khánh 2-9 và đón mùa thu về, Phattuvietnam.net xin giới thiệu cảm nhận về mùa thu của một bạn trẻ đất Hà Thành.

Bài xem nhiều