Nhìn xe tang qua phố
Một chuyền xe tang đi qua là chở một thân phận đi qua. Một chuyến xe tang đi qua, để lại sau họ những mất mát, buồn thương không gì bù đắp được. Và đằng sau chuyến xe tang ấy có biết bao những chuyện đời vui buồn.
Chân dung mẹ
Sau khi mẹ tôi mất, có ai đó hỏi tôi: Có nhớ gương mặt mẹ không? Nhớ! Thế thì mặt mẹ ra sao? Tôi chỉ vào tấm hình. Họ khẳng định: Vậy là không nhớ mặt mẹ!
Sự nhiệm mầu của một đóa hồng
Quê anh nghèo. Mẹ đã nhọc nhằn suốt quãng đời mình để nuôi anh ăn học. Mẹ còng lưng để bây giờ anh ngẩng mặt với đời. Anh luôn nhận được những lời chúc tụng, bao nhiêu là hoa, nhiều bữa tiệc tùng. Và anh cũng thường tặng hoa cho bao người, tặng cả những lời ca tụng họ.
Vu Lan nhớ mẹ
Mẹ là tình yêu
Mẹ tạo nên sự sống, hình hài, trí óc và trái tim con. Cái nguyên lý Mẹ bàng bạc khắp thiên nhiên, khắp cõi sống, đi vào trong cả huyền thoại, tôn giáo của loài người với ý nghĩa tình yêu, lòng bi nhẫn, sự hy sinh, nhẫn nại, che chở trong suốt cuộc phiêu du huyền hoặc của bước chân con.
Ngày sinh nhật của mẹ
Đi làm xa, mỗi tháng tôi chỉ về thăm mẹ một lần. Thời gian hai mẹ con gặp nhau tuy ít ỏi nhưng cũng tạm đủ niềm vui giúp tôi yên tâm làm việc, vì biết rằng nơi quê nhà mẹ vẫn bình an. Đồng lương hàng tháng tôi lãnh chưa tới một triệu. Trừ tiền ăn uống, chi tiêu lặt vặt... thật tiết kiệm để tháng nào còn được bốn trăm ngàn mang về đưa mẹ, lòng tôi rất vui. Mẹ không đòi hỏi phụ cấp vì hàng ngày mẹ tạo ra nguồn sống bằng nghề đan đồ len cho trẻ nhỏ. Tuy vậy tôi vẫn thích dành dụm tiền bạc đưa mẹ, thể hiện tấm lòng hiếu thảo của người con dành cho bậc sinh thành.
Nhà có mẹ già
Một lúc nào đó ta chợt thấy mẹ mình già đi. Hạnh phúc cho người con nào được thấy cha mẹ già. Tại sao tôi nói như thế? Bởi vì có những người mất cha mẹ quá sớm, không kịp phụng dưỡng cha mẹ, cha mẹ không kịp được con cái chăm sóc, được các con của mình vỗ về như ngày xưa cha mẹ chăm sóc vỗ về con cái.
Đức Phật, Mẹ, Tôi và Em
Triết lý chữ nghiệp của Phật giáo
Đồng cảm với những nỗi đau của nhân loại, con người luôn bị đè nặng biết bao nỗi khổ trong cuộc đời. Đức Phật, một bậc cứu tinh của nhân loại; khi còn là Thái tử, Ngài đã ưu tư về cuộc đời, về sự sống và nhất là nỗi khổ của chúng sanh. Vì những nỗi niềm băn khoăn ấy, Ngài bỏ lại sau lưng cung vàng điện ngọc, một mình trên bước đường tìm cầy đạo Pháp.
Sen Huế…!
Hàng năm, mỗi năm khi Hạ về, Huế ngạt ngào, bát ngát những mùi hương. Hương đức hạnh của các bậc chân tu tỏa ra từ các giới trường an cư, hương đất trời cố đô mùa lễ hội và nhất là hương sen, mùi hương của tinh khiết, hướng thiện, thăng hoa tâm hồn.







