Mẹ Tôi

Người ta chỉ nghĩ về nhau nhiều hơn khi mà không còn người ấy ở bên cạnh. Ít ai đó nhận ra được giá trị của sự tồn tại của những người xung quanh mình. Và tôi cũng thế, tôi không biết tôn trọng và giữ gìn những gì mình đang có trong tay. Với tôi, tôi là vũ trụ, là trung tâm của thế gới xung quanh mình. Tôi đã sống như thế và cho đến một ngày tôi nhận thấy rằng điều đó sai và đi tìm cội rễ của vấn đề. Và tôi đã cho rằng nguyên nhân chính là Mẹ tôi.

Thư cuối tuần : Bí quyết để thực hiện mộng tưởng

Mỗi chúng ta luôn có những cái Mộng Tưởng rất lớn, Mộng Tưởng ấy khiến cho cuộc đời chúng ta trở nên có ý nghĩa, có phương hướng, có sức mạnh để giúp chúng ta thành tựu sở nguyện. Một đời người của chúng ta nói là 100 năm, có dài không ? Nếu chúng ta biết lợi dụng nó, biết nỗ lực phấn đấu, thì nó có thể làm được rất nhiều việc đầy ý nghĩa.

Tu tại gia

Tôi là Phật tử tu tập tại gia, hàng ngày đều thực hành hai thời công phu gồm tụng kinh Di Đà, Dược Sư, Địa Tạng…, sám hối theo các bộ Thủy sám, Lương Hoàng sám, trì chú và niệm danh hiệu Phật A Di Đà theo Nghi thức tụng niệm. Ngoài ra, tôi còn đọc kinh sách và xem nghe những băng đĩa do quý thầy thuyết giảng để hiểu biết thêm giáo điển. Xin hỏi việc tu tập của tôi như vậy có phù hợp với hàng cư sĩ tại gia không?

Yêu lắm … Gia đình Tâm linh 14 Chữ!

Tại buổi lễ kỷ niệm 01 năm thành lập CLB Hà Nội 14 Chữ tại Giảng đường Chùa Pháp Vân, hòa trong không khí an lành giữa chỗn thiền môn Đại Đức Thích Đạo Quang (Phó Hiệu trưởng Trường TCPH Khánh Hòa) đã chia sẻ với những người con Phật 14 Chữ rằng:

Phật tại lòng mình

“Hãy ví khổ như rác và hạnh phúc như những đoá hoa…Chuyển hoá khổ đau chính là biết cách biến rác trở lại thành hoa” (Thiền Sư Nhất Hạnh).

Tôi niệm Phật Thích Ca

Khác với các tôn giáo khác cho con người là một thứ tội lỗi cần phải được cứu rỗi, giáo pháp của Đức Phật đề cao giá trị của con người và Ngài khuyến khích con người, qua sự tu tập, khai thác những năng lực sẵn có trong mình - nhưng do vô minh khuất lấp nên không nhận ra - để có thể làm chủ lấy vận mệnh của mình và có thể đạt đến Giác ngộ.

Đau từ nửa bờ Hậu Giang

Tại nạn sập cầu Cần Thơ, vẫn là nỗi ám ảnh của người dân đồng bằng sông Cửu Long. Những ngày vừa qua, Tăng Ni Phật tử trong và ngòai nước luôn đau đáu hướng về miền Nam thân thương. Chuyên mục Phật giáo và đời sống xin gởi đến độc giả bài viết của phóng viên Công Khanh, vừa trở về từ Cần thơ hôm qua. Với tinh thần "Phục vụ chúng sinh tức là cúng dường chư Phật", BBT hy vọng những người con Phật khắp nơi cùng nhất tâm cầu nguyện, đóng góp những gì có thể  được để chia sẻ với nỗi mất mác thương tâm này.

Truyền lực sống bằng danh từ và trạng thái

Nhiều năm trước, một giáo viên trường công vẫn được chỉ định đến thăm viếng các trẻ đang nằm điều trị ở bệnh viện lớn của thành phố. Cô giáo dạy các em học để khi bình phục, chúng đi học lại, không bị thua kém bạn bè cùng lớp.

Là công việc của mỗi người

Khi ngồi trên xe từ tu viện Bát Nhã trở về Sài Gòn, mình đã tự hỏi không biết bao nhiêu lần vì sao mà lại vi diệu như thế được, khi trước đây mình là đứa vô thần, không thích ăn chay, niệm Phật đi tu, cũng không nghĩ rằng mình sẽ thích hợp với một cuộc sống thanh bần và kham khổ như ở chùa…

Băn khoăn… chuyện bây giờ mới kể ( tiếp theo )

Kỳ trước nói chuyện của người ta . Bửa nay nói chuyện nhà mình . Cách đây hơn 20 năm . Ba tôi đã ly hôn mẹ tôi để đi theo một người phụ nữ khác . Oái ăm thay ! người phụ nữ đó lại là một người theo đạo Thiên Chúa Giáo và nghe đâu ba tôi bây giờ cũng chăm chỉ đi nhà thờ lắm …. .

Bài xem nhiều