Cảm niệm năm mới

Năm 2010 trôi qua, trôi đi như những năm khác. Hình như ai cũng đếm thời gian, đếm bằng cách tổng kết năm cũ, tâm sự năm mới... Khắp nơi trên thế giới, con người có nhu cầu đón năm mới theo sở thích, phong tục của họ.

Cái Tết ở Little Saigon

Có một điều thật lạ là bên Công giáo thì không tổ chức đón giao thừa như bên Phật giáo. Chính vì vậy mà toàn bộ kiều bào điều tập trung lại tại các chùa của người Việt để cùng đốt pháo và đón giao thừa.

Đón xuân

Hôm nay đã là ngày cuối năm, thời khắc giao thời sắp đến. Phố phường đang náo nức đón xuân, người người nhà nhà ai cũng lo chuẩn bị mâm cúng ông bà tổ tiên.

Ăn tết ở Sài Gòn

Bạn bè cứ cảnh báo, bằng mọi giá phải về miền Trung đón năm mới vì Tết Sài Gòn “buồn thê thảm” lắm. Tôi hỏi bạn bè có ai đã từng ở lại chưa? Ai cũng lắc đầu dù có người đã định cư ở thành phố này hơn mười lăm năm rồi. Cũng hơi ngần ngại, băn khoăn, nhưng rồi cuối cùng tôi và gia đình quyết định ở lại để thử xem cái buồn ấy thê thảm đến mức độ nào mà mọi người sợ đến vậy.

Lặng lẽ với mùa xuân

Dường như từ khi bước qua khỏi tuổi 60, người ta thường có nhiều thời gian hơn cho những giờ phút “ngồi mà nhớ lại”? Ngồi yên một mình trong vườn, hay bên hiên vắng vào buổi sớm mai mặt trời chưa sáng rõ, hay khi chiều tà còn vướng vất chút nắng hanh vàng góc cuối chân trời phía xa, để tỉnh giác mà nhớ lại bao chuyện đã qua trong ngày, trong đời – như một cái thú luôn hấp dẫn và mời gọi cho tuổi già?

Xuân chín trên cội bồ đề

<P class=MsoNormal style="MARGIN: 12pt 0in; TEXT-ALIGN: justify; mso-para-margin-top: 1.0gd; mso-para-margin-right: 0in; mso-para-margin-bottom: 1.0gd; mso-para-margin-left: 0in"><SPAN style="FONT-SIZE: 10pt; COLOR: black; FONT-FAMILY: Arial">Xuân, Hạ, Thu, Đông... rồi Xuân!  Có một cuốn phim Đại Hàn mang phong vị cửa Thiền có tên như thế.  Người xem có nhiều phản ứng khác nhau, nhưng lại cùng chung một tâm trạng lắng đọng và một ý nghĩ đầy trăn trở, trải dài đến mênh mông về lý vô thường của cuộc sống.<?xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:office" /><o:p></o:p></SPAN>

Về tết

<FONT face=Arial,Helvetica><FONT color=#000000><FONT size=-1>Nhiều dịp đưa người thân lên phi trường San Francisco về quê hương ăn Tết, nhìn dòng người lũ lượt về quê, tôi bỗng nao nao liên tưởng đến giống cá Hồi rủ nhau lũ lượt về nguồn...</FONT></FONT></FONT>

Hành trình “Ăn Tết ở nhà”

Còn nhớ năm ngoái, từ Sài Gòn đến Hà Nội, ở một ngã tư rầm rập người và xe, như không nghe tiếng động ầm ĩ ù màng nhĩ, tôi ngước nhìn trời thầm gửi một lời nhắn với dòng sông chưa về đến, rằng thôi đừng ngớ ngẩn đặt lời “xuân lai giang thượng kỷ nhân hoàn” nữa nghe, bởi vì tôi đang về đây nì, nay mai là đến Huế ăn Tết đó tề!

Nửa chuyến về Tết

Từ khi xa quê mấy mươi năm, tôi đã về thăm quê tính ra cũng đã mươi mười lần. Muenchen và Huế, khoảng cách không phải là gần, cuộc đi cũng như cuộc về lắm nỗi nhiêu khê. Nhiêu khê không phải vì đám hành lý lích kích, quà bánh cho bà con ở quê nhà, nhiêu khê nằm nơi tấm lòng của người đi, mỗi lần lên đường lại cảm thấy mình như một cơn gió vô định, không tên.

Đóa hoa vàng thơm ngát hương xuân

Nhân tiết mùa Xuân, trời xuân ấm áp lòng người… vua Lý Thái Tông cùng tùy tùng vào núi viếng thăm Thiền Lão Thiền sư. Gặp thiền sư vua hỏi:

Bài xem nhiều