Trang chủ Thời đại Xã hội ‘Nhiều trẻ Điện Biên đi cách ly chỉ có một bộ quần...

‘Nhiều trẻ Điện Biên đi cách ly chỉ có một bộ quần áo, chẳng có dép để mang’

110

Giáo viên là F0, học sinh trở thành F1, nhiều cán bộ xã Mường Pồn trèo đèo, lội suối, cuốc bộ đến từng bản, gõ cửa từng nhà để đưa các em đi cách ly tập trung.

Gần 22h ngày 19/5, anh Lò Thuận, Bí thư đoàn xã Mường Pồn (huyện Nậm Pồ, Điện Biên) nhận tin một giáo viên trong xã trở thành F0, các học sinh trong trường là F1, anh cùng các đồng nghiệp vội vàng mặc bộ quần áo bảo hộ, nhanh chóng lên xe ô tô để đi đón các học sinh.

Chiều hôm ấy trời mưa lớn, đường trơn, trượt, lối vào bản của người Mông nhỏ hẹp, khó đi, xe ô tô buộc phải đỗ ở đường quốc lộ, gần 10 cán bộ, nhân viên y tế cuốc bộ vào trong bản. Cùng một bản nhưng nhà lại dựng cách xa nhau, lắm nhà cách nhau cả một quả núi khiến việc truy vết gặp nhiều khó khăn hơn.

“Ngay khi nhận được tin báo, chúng tôi gọi điện thoại đến từng nhà đưa con đến trạm y tế xã tập trung nhưng cũng đã khuya, nhiều nhà đã đi ngủ nên bắt buộc phải đến đến tận nơi. Cộng thêm đường xa đi lại khó khăn, lại đi bộ dưới đường bùn đất nên mất nhiều thời gian hơn”, anh Thuận nhớ lại.

Các học sinh tiểu học, cấp 2, cấp 3 nếu là F1 đã đi tập trung từ trước, tối 19/5, anh Thuận cùng các đồng nghiệp cần truy vết F1 là các em mầm non. Con còn nhỏ, nhiều gia đình không đồng ý “giao con”, nhưng sau một hồi giải thích, các phụ huynh đồng ý để con đi.

Theo lời cán bộ xã, đêm truy vết hôm đó nhà học sinh xa nhất cách nơi cách ly tập trung chừng 10 km. Đến 2h sáng 20/5, đã đón được 27 học sinh, còn một số ít các em theo bố mẹ lên nương, bắt buộc phải chờ đến sáng mai để đi đón các em.

Tính đến tối 22/5, xã Mường Pồn đã truy vết được 76 F1 là học sinh, trong đó có 34 trẻ mầm non. Các em được sắp xếp ở cùng phòng cách ly với các cô giáo trong diện F1 để tiện chăm sóc.

“Rút kinh nghiệm đợt đưa các bé đi cách ly, nhiều em còn chẳng có bộ quần áo, hay đôi dép để đi. Các em vì đi gấp không chuẩn bị được quần áo để mặc, nên chúng tôi cũng chuẩn bị sẵn quần áo cho các em, số lượng quần áo không nhiều, còn bị hạn chế”, anh Thuận nói.

Bên cạnh thiếu thốn về cơ sở vật chất, việc chăm sóc trẻ mầm non gặp nhiều khó khăn, do phải xa bố mẹ nên nhiều em quấy khóc, không chịu ăn uống khiến thầy cô, các cán bộ y tế cũng vất vả hơn. Dù đã qua 3 ngày cách ly tập trong nhưng các em vẫn chưa quen, tình trạng khóc về đêm chưa được cải thiện.

Cả tỉnh có đến 1.000 F1 là học sinh, nhiều em mặc một bộ từ hôm đi cách ly đến giờ

Chị Nguyễn Thị Tuấn, cán bộ Trung tâm Bảo trợ xã hội tỉnh Điện Biên, cho biết toàn tỉnh có đến 1.000 học sinh các cấp là F1 phải đi cách ly tập trung không có bố mẹ đi cùng. Đặc biệt trên địa bàn có 2 điểm dịch Covid-19 gặp nhiều khó khăn là huyện Nậm Pồ và xã Mường Pồn (huyện Điện Biên).

“Các cháu đi cách ly đa phần từ 4 tuổi đến 12 tuổi, đều là con em dân tộc Mông, Thái và một số ít là người Kinh. Các em thiếu thốn rất nhiều thứ từ quần áo, khẩu trang cho đến đồ ăn, thậm chí nhiều em chỉ có một bộ quần áo mặc trên người từ hôm đi cách ly”, chị Tuấn nói và cho biết sau khi đứng ra kêu gọi nhiều cá nhân, tổ chức đã hỗ trợ, gửi khẩu trang, đồ ăn, quần áo lên.

Theo nữ cán bộ, do công tác truy vết thần tốc, nhiều em đi đến điểm cách ly ngay trong đêm, thậm chí nhiều phụ huynh không thể nắm được con đang ở điểm cách ly tập trung nào.

Các điểm cách ly thường được bố trí tại trường bán trú, đồ đạc về chăn màn, giường chiếu cơ bản là đủ, nhưng nhiều nơi thiếu thốn từ khẩu trang, dung dịch sát khuẩn, găng tay y tế, cốc uống nước…

“Thậm chí các cán bộ dưới địa bàn xã còn nhắn gửi chúng tôi ‘chị xin được hỗ trợ giúp chúng em cái gì tốt cái đó vì ở đây cái gì cũng thiếu'”, chị Tuấn tâm sự.

Dù đã có đồ hỗ trợ từ các mạnh thường quân nhưng nữ cán bộ vẫn lo lắng khi các em phải cách ly 21 ngày, sợ đồ ăn, khẩu trang, vật dụng cá nhân không thể cung cấp đủ, nhất là khi số F1 ngày càng gia tăng.

“Nhìn cảnh các cháu nỏ nằm ngủ trên tấm chiếu mỏng sao thể cầm lòng…”.

Kĩ sư Phạm Đình Quý, người có nhiều năm gây quỹ, xây hàng trăm ngôi trường cho trẻ em vùng cao kể, đêm 20/5 nhận được tin nhắn của chị Nguyễn Thị Tuấn, cán bộ Trung tâm Bảo trợ xã hội tỉnh Điện Biên: “Anh ơi tình hình Điện Biên đang rất cần quần áo cũ cho các cháu học sinh từ mẫu giáo đến 10 tuổi. Các bé đi cách ly chỉ có mỗi bộ quần áo trên người!”. Kèm theo đó là những bức ảnh các em nhỏ, các y bác sĩ đang ở khu cách ly tại điểm dịch huyện Nậm Pồ và xã Mường Pồn, tỉnh Điện Biên.

Anh Quý dừng lại rất lâu ở bức ảnh các cháu nằm ngủ trên tấm phản, chỉ có manh chiếu mỏng. Năm 2017, anh từng đến xây trường tại huyện Nậm Pồ. Cả quá trình, anh không thể nào quên, vì đây là huyện rất nghèo. Con đường từ thành phố dẫn vào huyện đầy trắc trở, những người thợ còn không dám quay lại. Người dân lạc hậu và nghèo đói.

Dịch bệnh Covid-19 bất ngờ ập đến, các làng xã thôn bản tuyên truyền vận động tới người dân tuân thủ khuyến cáo của Bộ Y tế. Khi có thông báo, họ nghiêm chỉnh chấp hành. Khi trẻ phải đi cách ly, chúng rồng rắn, mỗi đứa một bộ quần áo, một túi xách, bố mẹ không được đi theo.

“Tôi hỏi chị Tuấn tình hình các cháu, được biết từ hôm đi cách ly chúng không có gì ăn, đều chỉ một bộ quần áo”, anh Quý nói.

Sáng 21/5, anh Quý liên hệ với các nhà tài trợ, kêu gọi ủng hộ huyện Nậm Pồ và xã Mường Pồn. Sau khi anh chia sẻ câu chuyện lên trang Facebook cá nhân, rất đông bạn bè, mạnh thường quân từ khắp mọi miền, đã chung tay giúp đỡ. Có người chuyển 500 thùng sữa, 250 bộ quần áo. Cũng có người gửi tiền qua quỹ những tấm lòng nhân ái của anh, nhờ gửi giúp lên Điện Biên.

“Ban đầu chị Tuấn nhắn có khoảng 120 em đi cách ly, nhưng cuối ngày tổng hợp đã gần 1.000 em”, anh Quý nhớ lại.

Một số ý kiến cho rằng không nên để trẻ con đi cách ly cực khổ như thế, nhưng theo anh Quý, để đảm bảo an toàn khi tình hình dịch bệnh Covid-19 diễn biến phức tạp, bất kỳ ai cũng phải tuân thủ đúng quy định của Bộ Y tế.

“Chúng ta quan tâm mua quần áo, thức ăn, đồ dùng cho các cháu, thì sẽ cảm thấy ấm áp hơn. Dù trong hay sau dịch, Nậm Pồ và Mường Pồn cũng đều khó khăn. Ủng hộ cho bà con, tôi nghĩ không sợ thừa, vì họ quá nghèo khổ”.

Anh cho biết, sẽ gửi số tiền ủng hộ của mọi người thông qua chị Tuấn và Trung tâm Bảo trợ xã hội tỉnh Điện Biên. Hoặc khi dịch bệnh được khống chế, anh sẽ trực tiếp lên Điện Biên trao tận tay bà con những phần quà thiết thực.


Đăng Khoa/ngôi sao