Nhịp xuân Hương Tích

Đầu xuân đi hái lộc, hành hương về đất Phật đã trở thành thói quen, truyền thống của mỗi người con đất Việt. Hương Tích hẳn không thể thiếu trong hành trình của mỗi người con Phật, đặc biệt vào những ngày lễ hội.

Ấm nồng Tết Huế

Ăn mấy chục cái tết ở Huế rồi, vậy mà gần hết năm có người bạn ở xa điện về hỏi: "Tết Huế có chi vui không?" lại không biết trả lời thế nào, vì bao năm nay đều vậy, mặc dòng chảy của thời gian thì người Huế vẫn ăn tết rất riêng.

Rồi đây Tết sẽ ra sao?

Tết Nguyên đán - bắt đầu một chu kỳ mới của năm âm lịch - cũng dường như trở thành ngày của vui chơi, ngày của đoàn tụ, ngày của gặp gỡ và chuyện ăn uống không còn là điều hệ trọng nữa.

Đâu là mùa Xuân?

Trà ấm. Sương lạnh. Chỉ thêm một nén hương thơm nữa là rất đủ để thân tâm tĩnh tại vào những buổi khuya cuối Đông như vầy. Xứ Long Thành, tháng Hai tháng Ba ngồi thiền nóng lắm. Chỉ những tháng sắp sang xuân, trời mát, ngồi thiền nghe dễ chịu hơn. Tôi vẫn ngồi đây, nhưng không phải là cái ngồi năm xưa của Đấng Điều Ngự.

Khai bút

Viết một câu thật hay vào giờ khắc thiêng liêng của đất trời! Ý nghĩ này ám ảnh tôi một thời gian dài, hình như từ thời trung học cho đến hết tuổi hăm. Cái mầm được gieo từ cô giáo dạy văn.

Hành trình “Ăn Tết ở nhà”

Còn nhớ năm ngoái, từ Sài Gòn đến Hà Nội, ở một ngã tư rầm rập người và xe, như không nghe tiếng động ầm ĩ ù màng nhĩ, tôi ngước nhìn trời thầm gửi một lời nhắn với dòng sông chưa về đến, rằng thôi đừng ngớ ngẩn đặt lời “xuân lai giang thượng kỷ nhân hoàn” nữa nghe, bởi vì tôi đang về đây nì, nay mai là đến Huế ăn Tết đó tề!

Xuân chín trên cội bồ đề

<P class=MsoNormal style="MARGIN: 12pt 0in; TEXT-ALIGN: justify; mso-para-margin-top: 1.0gd; mso-para-margin-right: 0in; mso-para-margin-bottom: 1.0gd; mso-para-margin-left: 0in"><SPAN style="FONT-SIZE: 10pt; COLOR: black; FONT-FAMILY: Arial">Xuân, Hạ, Thu, Đông... rồi Xuân!  Có một cuốn phim Đại Hàn mang phong vị cửa Thiền có tên như thế.  Người xem có nhiều phản ứng khác nhau, nhưng lại cùng chung một tâm trạng lắng đọng và một ý nghĩ đầy trăn trở, trải dài đến mênh mông về lý vô thường của cuộc sống.<?xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:office" /><o:p></o:p></SPAN>

Giấc mơ xuân

Mỗi lần xuân về, tôi lại đi vào giấc mơ. Giấc mơ thật diệu kỳ. Ở đó, tôi thấy cành hoa mai của Thiền sư Mãn Giác hé nở - “Đêm qua sân trước một cành mai” - như báo hiệu rằng khả tính yêu thương vô hạn của con người cũng chính là Phật tính nhiệm mầu luôn hiển lộ giữa đời thường. Giấc mơ ấy cũng cho tôi và mọi người thấy như Phật quốc được hóa hiện từ thời Lý Trần.

Ngày xuân bàn chuyện kiện… Trời

<FONT face=Arial size=2>Có phải chăng ông Trời, đấng Tạo Hóa, Thượng Đế, Thái Cực, Phạm Thiên, A-La… là những tên gọi khác nhau “tùy nghi phương tiện” về một Suối nguồn Vũ trụ như thế. Địa cầu là một giọt bụi nước của vũ trụ. Giọt bụi từ nguồn cội mà ra nên cuối cùng cũng sẽ quay về chốn cũ.</FONT>

Xuân Thiền tha hương

Dù ở nơi đâu, dù trong tổ chức nào, người Việt ly hương vẫn tìm đến nhau dưới mái chùa để cùng nhau chia sẻ niềm vui trong những ngày Tết, hòa cùng niềm vui đang lên của dân tộc. Tựa đề của bài này chỉ có nghĩa là: ngày Xuân trong cửa chùa nơi xứ lạ. Xứ lạ ở đây là châu Âu. 

Bài xem nhiều