Ngón Tay Chỉ Ðường (phần hai)

"Ngón Tay Chỉ Ðường" nguyên tác " Pointing The Way"là một bộ sưu tập những mẫu đối thoại, thơ, bài thuyết giảng ngắn của một giáo sư, giảng sư, triết gia tác giả hàng trăm quyển sách nổi tiếng tại Ấn Ðộ và ngoại quốc đã được Tỳ Kheo Ni Thích Nữ Minh Tâm dịch Việt.

Ngón tay chỉ đường (Phần một)

"Ngón Tay Chỉ Ðường" nguyên tác " Pointing The Way"là một bộ sưu tập những mẫu đối thoại, thơ, bài thuyết giảng ngắn của một giáo sư, giảng sư, triết gia tác giả hàng trăm quyển sách nổi tiếng tại Ấn Ðộ và ngoại quốc đã được Tỳ Kheo Ni Thích Nữ Minh Tâm dịch Việt.

Nhật ký : Tản mạn bên Tháp

Rằm tháng Giêng năm Nhâm Ngọ, tôi lên vùng núi Thiên Thai đến thôn Ngũ Tây, xã Thủy An, để lễ lạy tháp Ôn Từ Đàm. Trời Huế lạnh và nhiều sương, nắng chiều vươn nhẹ trên tầng cao của tháp.Tất cả đều im vắng, thanh thản nhẹ nhàng như đám lá rừng thông lắc lư đằng sau tháp.

Am Mây Ngủ (Phần 1)

Truyện Am Mây Ngủ tuy nói về công chúa Huyền Trân nhưng ở đây hình ảnh công chúa Huyền Trân không thể tách rời ra khỏi hình ảnh của người tăng sĩ áo vải sống trên am Ngoạ Vân núi Yên Tử. Người ấy là Trúc Lâm đại sĩ, tổ thứ nhất của thiền phái Trúc Lâm.

Hạnh phúc

Chị về muộn còn rẽ vào chợ mua thêm một số thức ăn cho bữa cơm chiều nay rôm rả. Tới nhà mới thấy cu Thảo đi học về, con Thơm được chị bạn đón giúp từ nhà mẫu giáo. Chị lo cơm nước tắm giặt cho con, thấy con đói, chị cho ăn trước để chúng học bài rồi ngủ. Đợi mãi mười giờ đêm chiếc xe taxi đưa anh về, bước vào nhà anh đặt chiếc cặp lên đầu giường rồi nằm lăn ra y nguyên giày mũ áo quần với hơi rượu khê nồng.

Chùm thơ của HT. Thích Phổ Tuệ

Ban Biên tập Trang web Phật tử Việt Nam trân trọng giới thiệu một số bài thơ của Đại lão Hòa thượng Thích Phổ Tuệ, Chánh thư ký Hội đồng Chứng minh, Viện chủ Tổ đình Viên Minh (Hà Tây) mà chúng tôi thu thập được nhân chuyến thăm đảnh lễ và vấn an sức khỏe của Đại lão Hòa thượng vừa qua.

Những bước chân âm thầm của Bồ Tát

Đậu xe gắn máy chờ đợi ở lằn vạch chính giữa hai làn xe thuận chiều và ngược chiều của đường Nam  Kỳ Khởi Nghĩa dưới chân cầu, để chờ quẹo trái vào chùa Vĩnh Nghiêm, tôi thật sự nhận rõ thế nào là cảm giác ớn lạnh xương sống. Xe hơi cùng chiều phía sau lưng chạy tới nghe tiếng gió “vù” một cái và cả thân xe hơi chạy sát vào xe tôi, tim tôi thót lại.

Hết đường đi là đến điểm tới

Xe đang chạy trên xa lộ 22, về hướng Đông. Xe gồm năm người: băng trước là hai mẹ con bà chủ xe mà cậu con trai đang làm tài xế; băng sau là ba người khách quá giang là tôi và hai người bạn đạo. Trong số ba người quá giang này, tôi lại còn thuộc loại “quá giang bậc nhì”, nghĩa là các bạn đạo của tôi quen biết trực tiếp với chủ xe nên họ cho quá giang. Còn tôi, được bạn đạo của tôi nói với chủ xe cho tôi được .... quá giang bạn tôi!

Hồn quê trong cõi thơ Trần Nhân Tông

Hồn quê là gì? Thật khó ai có thể định nghĩa cho trọn vẹn. Người ta cứ nói mãi về quê hương với phong hoa tuyết nguyệt, xuân lan thu cúc thành hư sự. Rốt cuộc thì cũng chẳng khác nào đứng ngắm mãi những bức họa thủy mặc đời Tống của Trung Hoa.

Truyện Bóng Áo Nâu (Phần cuối- Cành lá bồ đề )

Buổi sáng, thầy đi thể dục vòng quanh sân chùa với thầy Minh Thanh. Bao nhiêu năm rồi vẫn vậy. Cứ  năm giờ sáng là thầy Minh Thanh từ trên lầu xuống, dừng chân trước cửa sổ phòng thầy. Nếu không nhìn thấy thầy ngồi ở bàn viết thì cất tiếng gọi: Thầy Thanh ơi! Hoặc có khi cũng không cần gọi, cứ đứng đó vài giây là thầy cảm thấy có bạn đến chờ, ra ngay. Chỉ cần thoáng thấy bóng nhau là đủ, đôi khi đi bên cạnh suốt buổi mà hai người chẳng cần nói điều gì, lặng lẽ đi bên nhau thế thôi, vậy mà rất hiểu ý. Có những tình bạn thân thiết như anh em ruột thịt, điều gì ta cũng có thể nói cho bạn nghe, chia sẻ đến từng ý nghĩ, quan niệm.

Bài xem nhiều