Bông sen trong lửa hồng

Trong đạo Phật, Trần Nhân Tông được coi là một Phật đà Việt Nam. Với việc khai sáng ra dòng thiền Trúc Lâm, ông được suy tôn là Trúc Lâm đệ nhất tổ. Trong lịch sử, Trần Nhân Tông là một đấng minh quân. Trong lĩnh vực quân sự, ông là vị tướng tài hai lần dẹp tan quân Nguyên Mông hùng mạnh.

Bổn sư

Ngày nào cũng vậy, lúc nào con cũng mong sẽ nhìn thấy đôi mắt, nụ cười, dáng ngồi tĩnh tại của Người. Nhìn đôi mắt ấy, con có thể mỉm cười hay bật khóc mà không cần cố gắng. Nhìn đôi mắt ấy, con lại tự nhủ mình phải sống thật tốt, thật hỷ xả và lòng chỉ có yêu thương mà thôi.

Nhật ký mùa Phật đản Huế- 2006

Hoà nhập với dòng người khắp nơi trên mọi nẻo đường tưng bừng cờ hoa rực rỡ cùng nhau đổ về các “điểm nóng” đón mừng Phật đản, chúng ta mới thấy được không khí Phật đản PL.2550. Trong dòng người kéo dài vô tận đó, tôi nhìn thấy những niềm vui, những nụ cười, những lời nói đầy tự hào của người Phật tử Huế về Phật giáo. Tinh thần Phật đản đã thật sự ngập tràn trên quê hương cố đô.

Vẽ cây, vẽ chim

Tôi nghe tin nhà văn Nguyễn Ngọc Tư bị kiểm điểm cứ tưởng như chuyện đùa.  Nhà văn này, và tác phẩm của cô, đôn hậu, trong sáng như một khung trời xanh.  Ai tưởng tượng được sấm sét có thể nổ trên bầu trời thanh bình đó? Cô bị đánh mà ai cũng thấy đau.  Cây viết trên bàn như cũng rùng mình.  Kim đồng hồ quặn một phút mặc niệm.  Cho văn chương.

Thiền đàm với gốc cây

<FONT color=#996633 size=2><FONT color=#000000>Sáng sớm cuối tuần làm vườn, tôi bỗng khám phá ra một điều thú vị là “Tôi đã đi đâu?”. Ngày thường, suốt giờ làm việc, chỉ nghe đầu dây bên kia “Tôi... tôi”; đằng này cũng “Tôi và tôi”. Cái Tôi hiện lù lù giống một gã lì lợm. Chỉ thỉnh thoảng mới có “chúng tôi, chúng ta” và họa hoằn lắm mới nhân danh bàng dân thiên hạ.</FONT> </FONT>

Chuyện Tháng Tư

Ngày Đức Phật ra đời là một ngày trăng tròn tháng Vesãkha. Không biết Ấn Độ lúc ấy có mưa nhiều, chớ ở Việt Nam thì đã chuyển mây. Trời bớt hạn và đất cũng bớt hanh. Cỏ cây chuyển mình, hoa lá thì thầm dường như có tin vui.

Hà Nội trong tôi

Bỏ lại sau lưng công việc thường ngày, cái nắng gay gắt và những cơn mưa chiều chợt đến chợt đi, tôi đến Hà Nội những ngày giao mùa nhiều gió và hanh lạnh.

Phật Đản Huế – Một dòng thơ an lạc

Tháng năm tây tức tháng tư ta,nắng đã chín muồi trên các cành phượng vĩ và khi chùm hoa phượng đỏ tươi đầu tiên xuất hiện trên đỉnh cao của những cây phượng trên lối đi về của con đường học trò thì trái tim nào ủ dột nhất của Huế qua mấy mùa mưa buồn rủ cũng phải mỉm cười hớn hở.

Nhớ mùa Phật đản năm ấy

Chiến tranh phá hoại ngày càng ác liệt. Xóm tôi được lệnh đi sơ tán. Ông Hợi một mực xin ở lại để coi chùa. Chùa của xóm không Phật tử Tăng Ni, mà chỉ có thờ một số tượng Phật như: Bồ tát, Như Lai. Có một số vị không ai biết tên, có người nói đó là các vị La hán.

Đêm hội thơ văn chùa Huyền Không

Đêm rằm tháng Hai, Bính Tuất (14-3-2006), tuy không phải rằm tháng Giêng, ngày thơ Việt Nam nhưng tôi cứ ngỡ đây là một ngày thơ thực thụ. Được tổ chức quy mô, có ánh lửa hồng bập bùng trong màn đêm huyền diệu, đêm hội thơ văn nhân kỷ niệm 40 năm thành lập chùa Huyền Không đã đem lại những cảm xúc bất ngờ với nhiều chương trình đặc sắc và đông đảo những người yêu thơ văn ở Huế tham dự.

Bài xem nhiều