Cánh hạc mùa đông

Sen Huế…!

Khúc ca Đản sinh

Vu lan nhớ má

Bố ơi, chờ con nhé…

Cảm tác đêm hè

Hè sang nhớ nghĩ vô Thường Tuổi Xanh này có miên trường được đâu Cúng bái , thần dược , khẩn cầu Cũng sao tránh khỏi mồ...

Thế giới bình yên

Con vẫn muốn nói lời cám ơn mẹ, và ba - người đã nắm tay mẹ đi trong suốt chặng đường dài - đã sống khoẻ mạnh, để bông hoa trên ngực áo chúng con năm nay vẫn còn hồng thắm. Con còn mẹ, và vì thế, con thương những người đã mất mẹ. Những người bạn mồ côi của con đã giúp con cảm thấy mình hạnh phúc khi còn được gọi tiếng “Mẹ ơi”…

Ném tiền xuống ao

Quê tôi ngày ấy là một làng quê nghèo. Hồi nhỏ chúng tôi hoàn toàn không có khái niệm về đồ chơi. Chính vì vậy một trong những trò chơi thú vị, chơi nhiều lần nhất và làm tôi nhớ đến tận ngày nay là chơi “vợ chồng”.

Nghe tiếng mõ chùa ở Trường Sa

Như thấy đồng thấy ruộng/ Những sá cày phỏng phao/ Thoảng như mùi rơm mới/ Bên tiếng biển thầm thào.

Rước Phật đồi cao

Tịnh Tâm chạy băng lên đồi. Theo sau chú là con Lu Lu đuôi cụt; vừa chạy, nó vừa sục mõm hết chỗ này đến chỗ nọ, như đang tìm kiếm một thứ gì mà chính nó cũng không biết!

Tiếng gọi đò

Nhà tôi cạnh bến đò. Qua sông sang bên kia là chợ Thành. Ba ngày phiên xép. Năm ngày phiên chính. Từ sớm tinh mơ, bến đò đã huyên náo tiếng cười. Lái đò là một chị gái góa. Chồng chị đi bộ đội vào miền Tây rồi không về nữa. Ngày ngày, chị đưa hàng trăm hàng ngàn người qua sông, nhưng riêng chị thì vẫn cắm sào. Đêm đêm, thi thoảng tôi nghe vẳng lên từ bến sông tiếng gọi đò “Đò ơi…ơ…ơơơ…”.

Nhánh tay thiên thủ trên non Linh Thứu

Bài viết nầy không với mục đích ghi lại chi tiết chuyến hành hương trên đất Ấn tháng 3 năm 2011, mà chỉ như một cái nhìn về cảnh tượng thiên nhiên đã hiện thân thuyết pháp trên một tàng cây hoang dã tại Linh Thứu sơn.

Mây trắng thong dong

Cung kính hướng về Sư ông Làng Mai -Thiền sư Thích Nhất Hạnh

Thơ Thiền Lý Trần: Một đặc phẩm của thơ Việt

Trong lịch sử dân tộc, có thể khẳng định rằng việc tư tưởng Thiền bén rễ trên cơ tầng văn hóa Việt, rồi phát triển đến đỉnh cao vào thời Lý – Trần (nhất là với sự ra đời của dòng thiền Trúc Lâm Yên Tử) là một thành tựu mang tính đột phá trên nhiều phương diện.

Con người hành hương trong thơ Thiền Lý Trần và Đường Tống

Con người trong văn học tôn giáo thường có hai đặc tính: con người với đức tin tôn giáo, hành trình tôn giáo và con người trong vẻ đẹp muôn màu của văn học. Văn học Phật giáo là một kho tàng lớn lao có lịch sử từ hàng nghìn năm, nếu kể cả các kinh điển, kinh luận nói chung.

Bài xem nhiều