Người bẫy chim

Sâm Thương Thảo

Sống đời Bát Nhã

Ngã rẽ

Vu lan phụ mẫu

Lên non

PTVN - Trên con đường mòn nhỏ dẫn vào khu rừng u tịch, khi ấy vào khoảng giờ Thân, một kiếm khách giang hồ đang lê từng bước chân khập...

Dấu Chân

Ngôi chùa làng ven biển thường xuyên không có trụ trì. Thật ra, cũng có vài thầy về đây, nhưng chỉ một thời gian rồi cũng ra đi. Khoảng thời gian không có trụ trì, dân làng đành cử một số vị lớn tuổi lo việc nhang khói. Vùng đất này khô cằn, thiên nhiên khắc nghiệt, nguồn nước sinh hoạt rất khan hiếm. Mùa khô phải đi gánh nước rất vất vả.

Biển vọng hồn xa

Gió miên man thổi từ phía chân trời. Gió làm xôn xao mặt biển trong một ngày nắng ấm nơi vùng bão táp vừa đi qua. Xa xa, từng cánh buồm chao nghiêng rẽ sóng ra khơi, trông hệt như những con diều lớn đang cơn khát gió cứ lượn lờ qua lại rồi mất hút ngay dưới lớp mù sương lãng đãng...

Cửa từ bi

Thiên hạ cứ gọi chị là Chị Sáu (mà chẳng biết số Sáu đó ở đâu ra?) Nếu nói về cấp bậc trong anh em thì đáng lý phải gọi là Chị Tư mới phải. Nhưng có Tư hay Sáu gì chị cũng rất ghét, từ nào tới giờ, chị chẳng thích ai gọi chị theo thứ bực, nhưng ghét thì… để bụng, chị cũng chẳng càm ràm ai bao giờ…

Chiếc xe mới

Nhà chỉ có mỗi một chiếc xe máy, chỗ làm của hai vợ chồng lại cách nhau như mặt trăng với mặt trời nên nhiều khi rất bí.

Sơ thiền

Với hắn, bây giờ những cuộc đi gần như là sự đào thoát, và những lúc như vậy thường chỉ tổ khoét sâu thêm lỗ trống vốn đã nhiều loang lở. Những bức tranh không còn đến nữa. Những dòng chữ què quặt vàng vọt như bầy kiến trên các trang giấy xếp đầy những ngăn tủ. Nó không còn đủ sức để hoàn tất bất cứ việc gì. Những giấc mơ cũng biến mất. Cách giải trí cuối cùng hữu hiệu là giấc ngủ đen kéo dài nối liền từng mảng trắng.

Tấm lòng của mẹ

Ai cũng bảo chị em tôi giống nhau. Đi đâu cũng có hai chị em và mẹ. Mua gì mẹ cũng mua một đôi, chị một và tôi một. Vậy mà sao tôi vẫn cảm thấy mẹ cưng chiều chị Thùy hơn. Nhưng tôi chẳng dám nói ra điều ấy. Tôi sợ mẹ cho là mình nhỏ nhen, ghen tị. Tôi sợ mẹ buồn. Vả lại cũng chẳng vin vào đâu được, vì mẹ luôn công bằng.

Vào đời

Chiếc xích lô vừa chạy vào bến, Từ Huệ dáo dác tìm chuyến xe mình sẽ đi. Kia rồi, chiếc xe màu xanh dương với biển hiệu Miền Đông-Bàu Lâm mà Từ Huệ đã đi mấy lần với cô bạn. Lên xe, Từ Huệ chọn chỗ ngồi ngay cửa sổ cho vừa thoáng mát, vừa mặc sức nhìn cảnh vật bên ngoài.

Hoa lòng

Trong căn phòng hẹp trên lầu một, hằng ngày là lớp học cho khóa sinh trường Huấn Luyện Giảng Sư do HT Huyền Vi đảm trách, hôm ấy Phật tử tổ chức cài hoa nhân mùa Vu Lan.

Bố dượng

Thu Thủy cầm những tờ giấy bạc mới ken, chàng thanh niên lịch sự đưa cho nàng, gọi là phụ giúp gia cảnh khó khăn, nàng ngần ngại nhưng rồi cũng phải nhận trước sự nài ép của anh ta.

Bài xem nhiều