Trang chủ Văn học Thơ Thuyền Không trăng vàng

Thuyền Không trăng vàng

749

Không trời, không đất, không ta
Không sương, không khói, không tà… áo bay
Một ngày đọng lại heo may
Tôi, ta, tao… để có ngày ảo mơ!
Chấp ta, tôi, tao… ỡm ờ
Để ôm lầm tưởng hững hờ ngàn năm!
Từ không đến một, đến trăm
Đến ngàn, đến vạn, mù tăm… xa vời!
Bao la trời đất chơi vơi
Một bầu hư huyễn… vọng lời âm ba
Này núi, này đá… sơn hà
Này sông, này biển… mặn mà… trời mây
Bình minh nắng ấm sương mai
Hoàng hôn trăng lạnh ngâm bài… à… ơi!
Xin tạ ơn đời… cho tôi
Một khối phù mộng… ngậm ngùi nghĩa ân!

Dòng đời một cõi thiên chân
Mới sinh ra thọ mấy tầng Tổ tông
Đây cha mẹ, đây Lạc Hồng
Anh em quyến thuộc nối dòng Rồng Tiên
Này nhà cửa, này bạc tiền
Tài sản ruộng đất tư riêng… vui buồn
Của tôi, của ta… vấn vương
Năm, mười, ngàn, vạn… cát tường phù vân!
Mất đi một chút… giận sân
Buồn rầu, sầu khổ, phong trần tái tê…!
Kiếp người sinh tử ủ ê…
Có không, được mất, khứ hề… hò khoan…
Tình tang… tích tịch… tình tang…
Sáng trưa, chiều tối bàng hoàng mộng mơ!
Trẻ già, sống chết… kinh thơ
Trăm năm mây bạc lững lờ… tử sinh!
Trăm năm tụ tán hư tình
Tìm về bến ngự tâm linh tịnh nhàn
Thuyền không… óng ánh… trăng vàng
Án-ma-ni Bát… Niết-bàn vô tung!
Phương Bối am,
Giao thừa Xuân Canh Tý 2020

Trần Quê Hương