Mẹ ơi
Con lớn lên trong vòng tay của mẹ / Tiếng đầu đời mẹ dạy tiếng "quê hương" / Quê hương có những con đường / Cho con đi học đến trường sớm trưa
Tâm sự của chú gà trống
Tôi nhớ ngày xưa / em và tôi chung lối / thề thốt uyên ương
Ước rằng mẹ khỏe như xưa
Tết năm nay, con lại nhớ năm xưa,
Nhớ mỗi đêm, mẹ thức khuya may vá,
Những chiếc áo, chiếc quần cho 6 đứa,
Để kịp mặc,...
Đẹp gái
Thành Ba La Nại thuở xưa
Có chàng voi được nhà vua cưng chiều
Chàng voi tính tốt đủ điều
Hiền lành, tuân lệnh, đáng yêu vô...
Vẫn rất gần
Thứ bảy chiều nay vắng bóng thầy
Sân trường sao lắm lá vàng bay
Phấn rơi còn trắng trên bục giảng
Mà đã về đâu tiếng giảng bài?!
Chân tu
Như là cổ tích ngày xưa / Rêu phong mái cổ nắng mưa chùa làng / Chỉ hoa trái với đèn nhang / Tâm Thiền hướng Phật, Niết Bàn lòng sư...
Tưởng niệm Thầy
Hạ này Thầy đã khuất rồi
Chẳng còn thấy dáng Thầy ngồi viết Kinh
Phòng không, ghế trống lặng thinh
Thầy đi xa vắng Tổ Đình buồn...
Vu Lan
Mặt trăng mát như mùa thu/ Lững thững bên bến cũ/ Đò đưa bồng bềnh
Những bài thi kệ thị tịch của các Thiền sư Việt Nam trước khi...
Có thể nói một cách tóm tắt Kệ là một thể thơ (văn vần) thường dùng trong đạo Phật. Ngay từ khi Đức Phật còn tại thế, Ngài đã có nhiều bài kệ hoặc là để tóm tắt, để cô đọng một số điều đã giảng dạy cho các đệ tử hoặc để thể hiện một cách súc tích một hành động, một tư duy, một quan niệm, một tư tưởng hay một triết lý sâu sắc. Trong các bộ Kinh của Phật giáo, ngoài phần kinh thuyết, thường hay có phần kệ kèm theo.
Xuân bên Đại Tháp nguyện cầu
Sớm mai dậy nâng chén trà tỉnh thức / Ngắm bình minh thắp nắng đẹp trong vườn / Chim tung cánh hót vang lời hanh phúc / Mừng Xuân về rộn rã tiếng yêu thương.