Nhớ Thầy
Đã hơn 10 năm kể từ khi học trường cơ bản Phật học đến nay, cứ vào dịp tết nguyên đán, Tăng ni chúng tôi lại trở về các tự viện đỉnh lễ chư tôn đức thân giáo sư, chư tôn đức lãnh đạo Giáo Hội, trong đó không thể không ghé qua ngôi chùa Từ Quang thân quen.
Đời Ngõ
Về đêm, cái ngõ nhà tôi yên tĩnh lắm, thi thoảng mới có tiếng xe máy nhà ai về muộn rẹt qua. Trong ngày Đông giá lạnh và lất phất mưa bay, chợt nghe trong khuya vắng một tiếng rao: “Bánh mỳ nóng ơ… nóng ơ…!” khà khàn, khê đục mà thấy nao lòng! Đời Ngõ lại thêm một mùa xuân...
Con trâu và chú Tư
Chú Tư nhai với trâu, nhai một hồi thấy đúng là mình đang nhai cỏ; chú vừa nhai cỏ vừa ngước mắt nhìn trời xa xăm, đăm chiêu, tư lự như trâu. Một hồi, chú phì cười: "Trâu à, tao thấy có cái gì cứng cứng trên trán, không chừng sừng mày mọc trên trán tao rồi!"
Phật Hoàng Trần Nhân Tông và một góc thơ thiền
Nhìn lại lịch sử mười thế kỷ của chế độ quân chủ trung ương tập quyền Việt Nam, có thể mạnh dạn khẳng định rằng, thời đại Lý - Trần là thời đại phát triển rực rỡ nhất với những chiến công chống ngoại xâm vô cùng oanh liệt và những thành tựu to lớn về chính trị, xã hội, văn hóa, kinh tế.
Và lời phụng hiến
Đằng sau âm vọng thi từ, vẫn còn khoảng mênh mông ý tứ cho mỗi riêng lòng hỏi tâm cảm nhận. “Bút ta cùn thơ không còn ngọt nữa”, người thơ tâm đạo Triều Tâm Ảnh hòa vào “Cửu niên diện bích”, âm thầm tình Sơ Tổ hôm nao…
Quê mẹ ngày trở về
Mười năm, hai mươi năm, đã lâu lắm rồi, không còn nhớ rõ. Từ khi hiện hữu trên cuộc đời, nói đúng hơn, từ khi biết nghe bằng lỗ tai, nhìn bằng đôi mắt thì câu kinh đã đi vào tâm hồn thằng Sơn qua lời tụng của mẹ nó.
Sống đời Bát Nhã
<FONT face=Arial size=2>- <I>Pa... ra... mi... ta.</I> Dạ, đúng rồi đó! <I>Pa-ra-mi-ta... có phải là ba la mật đa </I>không hở ba?</FONT>
Bên cội mai già
Tôi giật mình thức giấc khi nghe tiếng chim hót líu lo líu rít bên ngoài: - “Ôi! Tiếng chim hót ở đâu, sao giống miền quê mình đến thế...” Vươn vai đứng dậy, tôi nói trong tiếng ngáp dài rồi chợt im bặt lại khi kịp nhớ ra... đây chẳng phải là những nơi mà mình từng đến từng đi trong suốt mấy chục năm qua.
Mưa núi trọ mây ngàn
Lần đầu tiên đi A Lưới, tôi hồi hộp và chờ đợi lắm, ấy là một cảm giác rất thật cho bất kỳ ai bước trên những nẻo đường chưa định trước. Mà không hồi hộp sao được, trước khi đi, đứa bạn thân ghé tai nói nhỏ, cậu này, tui đi A Lưới rồi, thôi thì, khỏi chê, không khí chẳng khác nào ở Đà Lạt, lên là thích ngay.
Tản mạn về nghề và nghiệp
Trên chuyến xe từ Đông Hà vào Huế. Xe vừa dừng lại trước Phu Văn Lâu, từ đâu đó chạy đến rất đông những anh, những chú, những bác xích lô, xe thồ hớt ha hớt hải chỉ tay lên xe: người thì "tui chấm chú ngồi ngoài", người thì "tui chấm o áo bông" người thì “tui đón mệ áo nâu”... lòng tôi chợt xao xuyến với bao nỗi suy tư về nghề và nghiệp.







