Cánh cửa cuộc đời mới

Trong cái mất có cái được. Bàn tay của chị tôi những giờ phút cuối không còn cầm được những đồng tiền do mình kiếm ra, không níu nổi dù chỉ một bàn tay trong rất nhiều bàn tay thân yêu của chị, để chị còn có chỗ bám víu với cuộc đời. Gương mặt thanh tú của chị giờ đã đen sạm vì bệnh tật, thuốc thang.

Người ảo hóa, sự chiêm bao

Trong thơ ca Việt Nam, người nói đến chiêm bao nhiều nhất có lẽ là Nguyễn Trãi, từ chiêm bao trong thơ Quốc Âm đến mộng trong Ức Trai thi tập. Hơn năm trăm năm rồi, những vần thơ chiêm bao này vẫn còn tinh khôi ý vị:

Bác Hãn lên chùa

Tôi biết đạo Phật ở thời Lý trước hết là nhờ đọc quyển Lý Thường Kiệt của bác Hoàng Xuân Hãn. Ðọc sách lúc vừa lên trung học, thú thực tôi say mê những chương nói về chiến công hơn là những trang bàn về gấm hoa của đạo Phật ở thời độc lập cực thịnh này. Lớn lên, đọc lại Lý Thường Kiệt, tôi mới thầm cám ơn bác đã làm cho tôi hiểu văn hóa đi đôi với chính trị như thế nào, nuôi dưỡng dân tộc ra làm sao.

Nhân mùa Phật đản suy ngẫm về mùa sen Huế

Lại một mùa Phật đản nữa sắp trở về, mùa mà người dân Huế quen gọi là mùa Sen, hương sen ngọt dịu và thanh khiết lan tỏa khắp trời cố đô. Nhớ sen, tôi lặng lẽ đi thăm lại các hồ sen ở Huế để cảm nhận cái hương thơm quốc hồn quốc túy của sen đầu mùa. 

Cảm niệm Phật đản

Vũ trụ tuần hoàn đang quay lại khoảnh khắc thiêng liêng bất khả tư nghì; khoảnh khắc mà gót chân đại hùng ghi dấu ấn đầu tiên của đức Bồ-tát tối hậu thân lên mặt đất, được vun bồi bởi thiện nghiệp của chúng sinh, mà cũng thường trực bị dày vò bức bách bởi ái dục, tà kiến, thù hận; khoảnh khắc cả đại thiên vũ trụ trong dòng xoáy huyễn mộng chợt biến chợt hiện, gây bởi cuồng phong nghiệp cảm, bỗng ngưng đọng để lắng nghe nhịp đập của trái tim đại bi, vì tiếng kêu khóc của vô vàn chúng sinh trong ngục tối hãi hùng.

Chú tiểu tắm ao sen

Chú tiểu tắm sen. Cái tên nghe là lạ mà hay hay này là biệt hiệu do nhóm tiểu tăng chúng tôi tự đặt. Còn danh xưng tiểu tăng là của thầy tri sự gọi chung cả đám con nít mặt mày ngơ ngáo, hỉ mũi chưa sạch, được cha mẹ gởi vào chùa cho học đạo.

Tình thương không mùa

Thương yêu là một nhu cầu của con người. Để thấy rõ bắt đầu từ câu chuyện một đứa trẻ vừa lên thôi nôi mũm mĩm dễ thương. Ai gặp cũng kéo đầu nựng nịu hôn vô gò má thằng nhỏ một vài cái. Được người thương tại sao đứa bé chịu cho người này vuốt ve hun hít, với kẻ khác nó lại đưa cánh tay nhỏ bé đẩy ra né tránh.

Gõ cửa nhân gian

Rất tĩnh lặng. Rất một mình. Phật gõ cửa nhân gian. Như Lai đến với chúng sinh bằng trái tim trinh nguyên. Trong và sạch vô ngần.

Sơ thiền

Với hắn, bây giờ những cuộc đi gần như là sự đào thoát, và những lúc như vậy thường chỉ tổ khoét sâu thêm lỗ trống vốn đã nhiều loang lở. Những bức tranh không còn đến nữa. Những dòng chữ què quặt vàng vọt như bầy kiến trên các trang giấy xếp đầy những ngăn tủ. Nó không còn đủ sức để hoàn tất bất cứ việc gì. Những giấc mơ cũng biến mất. Cách giải trí cuối cùng hữu hiệu là giấc ngủ đen kéo dài nối liền từng mảng trắng.

Xin ngủ dưới vòm cây

Chắc bạn sẽ không ngần ngại mà chia sẻ với tôi rằng, trước khi ta nhận thức được một điều là cây cỏ vô cùng hữu ích với đời sống của con người, và là người bạn không thể thiếu với mỗi người từ thuở ấu thơ cho đến ngày bạc tóc, thì cây cỏ đã gắn bó với ta từ trong tiền kiếp!

Bài xem nhiều