Thõng tay trên nẻo về
Có kẻ làm thơ viết “cuối mùa Đông khắc khoải con cúm núm/ Mùa Xuân quê đâu chỉ cách dòng sông/Người quê quen bụi đường nắng gió/ Sợ mỗi tiếng chim cúm núm thức trong lòng”.
Giao thừa
Bếp lửa phật trên miền đất ALLAH
Cành Mai Vô tướng
Chiếc lá bồ đề
Thầy Huyền Diệu ở xa về cho tôi một chiếc lá bồ đề. Chiếc lá hình trái tim, mỏng như một tờ giấy pơ-luya trong suốt in rõ những đường gân lá li ti như những đường chỉ tay. Cây bồ đề trong tiếng Phạn là pipala - tiếng Anh là peepul/pipal - là loại cây cổ thụ mọc nhiều trong rừng Ấn Độ.
Ánh mắt Thế Tôn
Theo quan niệm dân gian, đôi mắt mỗi người được coi là cửa sổ của tâm hồn. Cửa sổ rộng rãi thì nhà cửa sáng sủa, thoáng mát; cửa sổ chật hẹp thì nhà bị u tối, nóng bức. Cửa sổ là phương tiện giúp ta nhìn ra bên ngoài, thấy cảnh thấy người mà mở lòng giao tiếp.
Đâu chỉ Đào Nguyên có cội đào
Một ngày chạm cửa Thiền
Vần thơ sinh tử của Vô Thị Thượng Nhân
Bạn là ai?
* Bạn là ai?
- Tên tôi là Peter.
* Nếu bạn đến từ Nicaragua, bạn sẽ được gọi là Pedro. Vậy Pedro và Peter là một hay là hai?
- Một, bởi vì tôi là tôi thôi.






